Saturday, March 22, 2014

Món ăn nghèo của Mẹ

Món ăn nghèo của Mẹ

Mỗi lần mẹ đi chợ
Đều tính toan,do dự
Làm sao mua món nghèo
Nuôi các con no đủ
Canh lá me,canh bột
Canh so đủa,khoai sọ
Nấu lỏng bỏng nên ngon
Không thịt thà mà ngọt
Xu xào xanh bát ngát
Khoai môn chiên béo thơm
Cà tròn đèo quết mấm
Mặn độn được nhiều cơm
Mẹ theo từng bửa chợ
Tìm mua món quê mùa
Người bán đem chia sẻ
Nuôi nỗi lòng người mua
Cùng món hoài thấy ngán
Nhưng các con không chán
Món thanh đạm thấm ngon
Tình nghĩa mẹ gói trọn
Nấu món nghèo nhớ mẹ
Tình nghèo ơn chan chứa
Mẹ giờ đã xa rời
Ăn,thương mẹ từng bửa.


10/9/2012


MỒ CÔI

MỒ CÔI

Ba năm rồi con vẫn
Không chấp nhận mồ côi
Chiều nào về cũng chạy
Tìm mẹ từng chiều rơi

Bảy mươi năm có mẹ
Dẫu hạnh phúc hơn người
Lòng quen luôn có mẹ
Làm sao làm mồ côi

Có biết bao niềm vui
Chiều về nhìn thấy mẹ
Nghe tiếng mẹ nói cười
Tan biến hết mệt mõi

Kỹ niệm nào cũng đẹp
Khi chia sẻ cuộc đời
Cùng gia đình sum họp
Con cháu tụ quanh người

Lòng mẹ đầy cao cả
Dạy các con thương nhau
Tập nhân ái,bao dung
Sống lành trong chánh đạo

Thiếu mất cha đã lâu
Mẹ là nguồn nương tựa
Để các con tin tưởng
Mất quê còn đất hứa

Mất mẹ con hụt hẩng
Như đất đã mất trời
Như biển không còn nước
Con thiếu hết phần đời

Con không còn có mẹ
Vẫn không chịu mồ côi
Lòng vẫn luôn có mẹ
Tình thương mẹ suốt đời


Chương Hà

MẸ TRONG GIẤC MƠ

 MẸ TRONG GIẤC MƠ


Kể từ khi mẹ mất

Con sống trong mơ thôi

Những giấc mơ thật đẹp

Mẹ vẫn sống trong đời



Lòng con thật hạnh phúc

Dẫu trong mơ giây phút

Không mẹ con bơ vơ

Chỉ muốn xa hiện thực



Dẫu biết ai cũng già

Già rồi cũng sẽ mất

Vẫn muốn giữ mẹ hoài

Trong tình yêu còn thật



Mẹ xa như trong mơ

Mới nói cười rạng rỡ

Nhắc con giữ sức khỏe

Sức khỏe mẹ thờ ơ

  

Con không tin mẹ mất

Mẹ chỉ vừa ngủ mơ

Giấc mơ con thấy mẹ

Nói cười như bao giờ




                          Chương Hà   2009

MẸ NHẬP VIỆN


MẸ NHẬP VIỆN


Chiều tối nầy mẹ đau nặng quá

Các con,hoảng hốt,lo âu,xót xa

Đưa mẹ vào nhà thương,nóng ruột hằng giờ

Tới tối mịt vẫn chưa rõ bệnh

Mồ hôi xối xả mà mẹ vẫn lạnh

Con đã thức suốt đêm lau cho sạch mồ hôi

Lo lắng,căng thẳng,không thể nào chợp mắt

Mẹ cố nhịn đau,ráng không rên mà thành khóc

Con biết mẹ đau đớn biết bao nhiêu

Bao năm tháng dãi dầu vẫn cố cắn răng

Lòng con quặng đau mỗi một tiếng mẹ rên

Suốt đêm cầu trời cho mẹ được khoẻ hơn

Rốt cuộc rồi họ cũng biết được trái tim mẹ yếu

Bốn năm ngày xét nghiệm đủ kiểu

Thêm cả tuần nằm viện,trị liệu

Mẹ mới phần nào bình phục lại

Ngày được về,mẹ vui mừng thật tội

"Mẹ chỉ sống vì các con thôi

Các con quá thương và lo cho mẹ

Làm sao mà mẹ bỏ đi cho nổi"




                                 Chương Hà

MẸ ĐI CHỢ

MẸ ĐI CHỢ


Ngày nào mẹ cũng "rầu quá,nấu món gì đây"

Con thường nói món gì cũng được

Mẹ nấu món gì,các con đều ăn hết

Cũng đều ăn rất ngon

Những món ăn chứa chan đầy tình mẹ

Bao đắn đo cho số tiền quá mọn

và phải đổi cho món ăn đừng ngán

Phải đi chợ xa để nhiều lựa chọn

Rau cải từ quê,vừa rẻ lại vừa lành

Đứa ưa xào,đứa thích có canh

Đứa lại ưa nhiều thịt

Cá phải nhỏ,thịt mở nhiều ,thị̣t ít

Mẹ chọn với ngại ngùng,khe khắt

Còn để dành mua thêm chút quà vặt

Cái mọng dừa cho em con,củ mì tinh cho con

Chúng con chọn vì món quà rất rẽ

Tiện tặ̣n về,xích lô mẹ không thể

Giỏ hai tay,đi bộ̣ khoảng đường xa

Con biết vậy nên trông ngóng giờ qua

Không phải chờ quà

Mà vội chạy tới phụ một tay cho mẹ




                               Chương Hà

Khổ Tâm Của Mẹ

Khổ Tâm Của Mẹ


Lạy mẹ con cầu xin tha thứ

Con thật ̣đau lòng khi làm mẹ khổ tâm

Hai lần vấp ngả mối nhân duyên

Con rất khổ,mẹ còn khổ hơn bao siết kể

Đôi vệt quầng thâm chao dao mắt mẹ

Sâu thẩm nhìn con,không nở hỏi han

Qui lụy con dâu,năn nỉ xin van

Cố vớt víu cho con,vá lành gương vở

Những lúc đó con càng thêm khổ

Càng chơi vơi,uất hận ,ưu phiền

càng oán hờn,trách phận,trách duyên

Gây tội nghiệt làm đau lòng mẹ

Đến hai lần nên con rất sợ

Sợ duyên phần,ít hơn sợ mẹ đau lòng

Sao tình duyân cứ mãi long đong

Dẫu cố gượng gao,cũng xót sa cho mẹ

Con bất hiếu nên con không thể

An uỷ mẹ hiền,khi mẹ ủy an con

Cố gượng vui khi mẹ cứ khổ tâm

Lo lắng cho con,bửa ăn,giấc ngủ

Sợ con quẩn trí làm điều không phải

Mà lẽ ra đến phần con lo lắng mẹ già

Và con dâu cũng chia phần hiếu thảo

Dầu nghĩa,dầu tình ,con vẫn không tròn đạo






                                   Chương Hà

HỒNG TƯỚC CỦA MẸ

HỒNG TƯỚC CỦA MẸ

Con  chim nhỏ dễ thương
Thân thiện và quen thuộc
Hồng tước của mẹ từ thuở nào trước
Thường ngủ trên cành cây du bên cửa                       
Sáng,ríu rít,líu lo gọi mẹ tửng bửa
Chim nhảy nhót tưng bừng,hăm hở
Đúng sáu giờ,khi mặt trời vừa ló
Để mẹ mau vén màn cửa sổ                                                                                
Cùng nó chào mừng bình minh rạng rỡ
Là bắt đầu thêm một ngày ,với niềm vui chan chứa
Các con còn có mẹ thêm một ngày,đời  sống thật bình yên
Còn có một ngày thêm hạnh phúc triền miên
Trong vòng tay thương yêu của mẹ
Giữa tháng mười mẹ vội xa rời cõi thế
Các con hụt hẩng,tim đau,lệ ứa
Chim hồng cũng buồn bả rời xa khung cửa
Cành cây du khẳng khiu,nhẳn nhụi, trơ vơ
Giường trống trơn,chỉ còn chiếc gối thờ ơ
Mẹ ơi mẹ mất rồi sao đất trời cũng đều như sụp đổ.
                                        

                                    Chương Hà

HOA HỒNG ĐỎ

HOA HỒNG ĐỎ



Thưa mẹ


Bây giờ con mới hiểu

Sao mẹ thích hồng đỏ

Mỗi năm,giờ con khổ

Cài hồng trẳng lệ mờ



Mẹ muốn bông hồng đỏ

Muốn các con còn mẹ

Để mẹ giữ các con

Trong vòng tay che chở



Mẹ lo cho đàn con

Tới cuối mòn hơi thở

Những bông hồng cho mẹ

Cuối đời vẫn thắm đỏ



Giờ hồng đỏ bên mộ

Đỏ nồng nàn tình mẹ

Các con dẫu bơ vơ

Thâm tình mẹ chan chứa



Bông hồng trắng trên tay

Mắt con tràn lệ nhỏ

Mất mẹ ,con còn gì

Dầu hồng trắng hay đỏ



              Vu Lan 2012


               Chương Hà

Monday, March 3, 2014

Mất Mẹ

Mất Mẹ

Ngày lể Vu Lan này
Vừa năm tròn không Mẹ
Con bi
ết phần đời dài
Đà đ
ổi thay rất lẹ

Gi
ọng Mẹ hiền đâu đây
Vì đàn con ráng s
ống
Thân còm c
õi hao gầy

Vì con còn linh động

Quay qu
ần bên Mẹ vui
T
ừng tháng ngày đầm ấm
M
ẹ dìu dắt các con
S
ống thật đời đáng sống

Tr
ước Mẹ con luôn nhỏ
C
ầu bàn tay vuốt ve
L
ời nhắn nhũ khuyên lơn
L
ời nào bằng lời Mẹ

San x
ẻ từng niềm vui
Cho t
ới khi khôn lớn
Bao l
ần làm khổ Mẹ
Lòng bao dung v
ẫn tròn

M
ột bông hồng màu trắng
M
ỗi ngày trong lòng con
Lòng con luôn có m

Ch
ở che niềm cô đơn

             Lễ Vu Lan tháng 7 2010

                  Chuong Ha